"A di đà phật, hóa ra chính là Ngọc Tảo Tiền đại nhân."
Đối mặt với vẻ châm chọc của Ngọc Tảo Tiền, vị hòa thượng vẫn tỏ ra tươi cười trên khuôn mặt, nhưng mà quan sát kĩ hơn mọi người mới có thể nhìn ra, bên ngoài vị hòa thượng tươi cười như vậy nhưng trong lòng thì không có như vậy, một nụ cười miễn cưỡng, cười trong chua xót.
Nói một cách đơn giản thì ....
Ông ta khó chịu.
Sương Đảo Thanh Mỹ mấy giây trước còn đang đau đầu với ý muốn của vị hòa thượng, thật sự không biết phải làm thế nào, người này có lẽ sức mạnh ngang ngửa Bách Hợp, nhưng sau khi nghe thấy tên người phụ nữ phía sau, thì nhóm của cô hết thảy cảm thấy nhẹ nhõm.
"Ngọc. . . . . . Ngọc Tảo Tiền. . . . . ."
"Cửu Vĩ Hồ, không, không phải chứ."
"Các ngươi, là đại yêu quái ở quốc đảo phải không?"
"Hẳn là đại yêu quái không số một cũng số hai."