Đi dưới những thềm đá để đi xuống núi thì nó sẽ dễ dàng hơn một chút so với đi lên núi, nhưng chỉ mới đi được mấy bước đường, trên trán cùng người của Hannah đã đổ hết cả mồ hôi.
Không phải là mệt mỏi, nhưng mà áp lực tinh thần quá lớn, quái vật đã bật ra khỏi sương mù nhiều lần, chẳng lẽ chúng đã bị Kristen giải quyết dễ dàng, nhưng mỗi lần như vậy nó vẫn gây ra rất nhiều áp lực cho trái tim nhỏ bé của Hannah.
"Hỏng rồi!"
Kristen một quyền đập vỡ con ma đang cản đường ở phía trước, con quỷ quái này vừa mới hiện thân ở trong sương mù dày đặc chưa được mấy phút đã bị đánh cho tan xương nát thịt.
Chỉ là sau cái chết của hồn ma thì tất cả các bộ phận của cơ thể của nó cũng biến mất theo, nếu không thì Hannah cũng không thể nhặt vũ khí lên và làm bộ làm tịch bên cạnh Kristen.
"Đây là con thứ bao nhiêu?"
"Mười bảy."