Nagoya.
Tá Đằng Nhất Châu lo lắng nhìn những người đồng nghiệp quen thuộc năm xưa, mọi người đều là những đồng sự cảnh sát làm chung với nhau trong nhiều năm, thế mà hôm nay lại không nói không rằng đến thăm mình.
Hơn nữa, anh ta buộc phải mang nó ra khỏi nghĩa trang của gia đình mình. Anh ta không đến gặp ông chủ để nghỉ phép đến nhà ông già để quét mộ à? Đây có phải là bất hợp pháp không?
Thật may vì cha đã không thấy bộ dạng quẫn bách của anh ra lúc này.
Nói là quẫn bách thì cũng không đúng lắm, vì ít nhất là mấy người đồng sự cũ không có gong còng tay chân anh ta lại, nhưng mà cứ bị người khác nhìn chằm chằm như vậy thì thật khó chịu.
"Nhất Chân, đừng quá lo lắng, chúng tôi chỉ có một vấn đề nhỏ muốn hỏi rõ hơn thông qua anh mà thôi."
"Lão Đại à, anh cứ nói như vậy có phải làm tôi không bất an không."