Là ánh mắt của Ca Nguyên Mỹ Tịch, nhiệt độ trong người Thủy Dã Không lạnh đi một nửa, hắn tuy rằng một chút cũng không chán ghét gì Ca Nguyên Mỹ Tịch, nhưng việc Ca Nguyên Mỹ Tịch kích động gào lên, rồi cô ấy nhất định sẽ đến bên cạnh Tả Điền, nó sẽ làm cho Tả Điền chú ý đến mình.
Tiện đà đó sẽ phát hiện mình cùng Hải Bộ Sa cùng đi xem phim, phen này xong đời.
Quả nhiên, bàn tay nhỏ bé của Ca Nguyên Mỹ Tịch bỗng kẹp chặt lấy khuôn mặt của Tả Điền Thực Y, rồi văn vẹo nó... trước mặt của cô.
Vừa lúc Thủy Dã Không cũng đi ngược hướng lại, cho nên Tả Điền chưa kịp liếc mắt, đã không nhìn thấy hắn nữa rồi.
"Cái gì vậy?" Tả Điền Thực Y vỗ vào bàn tay nhỏ bé của Mỹ Tịch, "Buông tay ra, ở sau còn có người, đừng ảnh hưởng đến mọi người đang xem phim."
Thủy Dã Không vội vàng ngồi vào vị trí của mình.
"Không có gì, chỉ là bỗng nhiên cảm thấy ngươi quá đáng yêu."