Hắn đã thay đổi suy nghĩ từ một con người thành một con quỷ.
Nhìn vào cơ thể không đầu của vợ, Thủ Võ Hùng ngẩng đầu mình lên, hắn đã dùng hết sức lực của cơ thể làm những gì nên làm, những giọt nước mắt chảy xuống.
Tất cả bụi cát rơi xuống, chết tiệt, chết rất đáng, chết rất đáng, trời đất rộng lớn này, không biết còn chỗ nào cho hắn dung thân.
Gió nổi lên, mây kéo đến!
Có một cơn cuồng phong nổi lên xung quanh ngọn lửa đang hừng hực cháy, cơn lốc xoáy đột nhiên quấn ngọn lửa lan rộng ra.
"Thủ Võ Hùng còn có khả năng điều khiển gió?"
"Thật kinh khủng."
Ngọn lửa lớn này mười phần đã rất khủng khiếp rồi, giờ còn thêm cơn cuồng phong này nữa, phải làm sao bây giờ?
Nhưng Thủ Võ Thủ Võ Hùng biết rằng đây không phải là hắn gây ra, hắn không có khả năng kiểm soát gió.
"A Di Đà Phật."
Trong cơn cuồng phong, một vị hòa thượng hiện lên.