Trong khu vườn bên ngoài hang, Lupin đem con yêu tinh mà anh ta đã làm sạch và mặc quần áo ở trong tay phóng tới trên mặt đất, cơ thể của con yêu tinh này trở lại màu nâu, cái đầu không cân xứng với cơ thể, xem ra rất giống như một củ khoai tây mọc ra đôi chân dài, thở phì phò bước dài với đôi chân cứng rắn nhiều xương, dáng vẻ ngớ ngẩn đúng là buồn cười.
"Arthur thực sự là một người tốt, cố tình nói với tôi rằng đừng làm choáng nó và ném nó ra ngoài, để tránh để nó không tìm ra động yêu tinh của chính mình." Lupin xoa hai bàn tay cứng đờ của mình vì thời tiết lạnh, quên mang theo đôi găng tay đi ra.