Ở Cao nguyên Scotland, Ellen nằm bên dòng suối, câu nói "Tạm biệt, Ellen" của Luna ở bên tai của cậu, trong lòng không ngừng vòng vo, cậu chỉ cảm thấy rằng lục phủ ngũ tạng đều bị gộp lại, bầu trời tím quanh mình chỉ còn lại chỉ khiến cậu cảm thấy hơi thở của mình bị trì trệ, những gì Luna sẽ gặp phải, những lời nguyền của xương ngón tay bị đưa đến làm cậu không cách nào nhúc nhích được….
Tư niệm đã chiếm gần như toàn bộ không gian trong trái tim của Ellen, xóa sạch hoàn toàn những suy nghĩ khác, không biết đã bao lâu rồi, ý thức của cậu rơi vào một sự mơ màng, mãi cho đến khi một tiếng động lớn xuất hiện ...
"Tê ... Đau quá ... cũng sẽ không đi xe này nữa." Một giọng nữ từ tính phàn nàn, "Ở đâu?"