Đối với người trước mắt ăn mặc chỉnh tề thanh lịch, có khí chất của ma quỷ, Ellen không có lên tiếng để phụ họa thêm, cũng không có sự tương tác lẫn nhau, tác động qua lại, mà anh chỉ ngồi lặng lẽ ở vị trí cũ, không động tĩnh.
Cả căn phòng điều im lặng, Beyer không quan tâm, đi lại cây Piano để khảy đàn lần nữa.
Ánh sáng trắng bạc từ dãy triệu hoán làm gián đoạn cuộc chơi đàn của Beyer, Beyer đứng dậy bên cạnh cây đàn Piano, và nhìn vào hình dáng của Phù Dung đang bước ra từ ánh sáng bạc nên vô cùng thích thú.
"Nó giống như một thiên thần xinh đẹp!" Bayer kêu lên một cách cường điệu.
Phù Dung liếc mắt nhìn Karla đang bị hóa đá trong phòng, nên quay đầu cảnh giác, không để cho Beyer dụ dỗ bởi những lời ngon ngọt.