Đêm đó, Ellen vui mừng rời khỏi tòa tháp và lên boong tàu để tận hưởng đêm cuối cùng trước khi đến học viện Durmstrang, gió biển vào ban đêm khiến tâm trí cậu tỉnh táo, nước biển đập vào mạn tàu, vỏ tàu cạch cạch rên rỉ, tất cả nghe có vẻ rất tươi đẹp trong tai của Ellen, ngay cả nước biển mang theo mùi vị tanh mặn dường như cũng có một bầu không khí lãng mạn.
Cho đến khi một con cú ướt nhẹp rơi xuống trước mặt Ellen, Ellen mới từ trong khoảng thời gian thư giãn và hiếm có này hồi phục lại tinh thần.
Ellen tốt bụng làm khô lông của con cú tội nghiệp này bằng ma thuật, thật không dễ để thấy thứ này trên con tàu đang di chuyển liên tục trên Biển Bắc, nghĩ tới đây cậu đã cho con cú này ăn rất nhiều thịt cá ngừ, còn đặc biệt chỉ lựa chọn một số thịt ngon ở bụng và cằm cá.