Ngay khi Ellen đang dốc hết sức để nghiên cứu linh hồn kỳ quái, thì Harry tinh thần đang sa sút đến cực độ.
Quay trở lại Gryffindor, Harry nhận được sự đãi ngộ giống như một anh hùng, những Gryffindor nhiệt tình đút đồ ăn cho anh, mọi người hỏi anh ta làm thế nào để ném tên của mình vào chiếc cốc lửa kia.
Anh ta không ngừng giải thích rằng mình không biết chuyện gì đã xảy ra.
Thế nhưng không ai muốn nghe anh nói rằng anh ta không đói, cũng không ai muốn nghe anh ta nói rằng anh ta không ném tên của mình vào chiếc cốc lửa kia. Dường như cũng không ai chú ý đến anh không hề vui mừng vì chuyện này…
Điều khiến anh ta tuyệt vọng nhất là khi trở về ký túc xá và nghĩ rằng anh ta có thể có một cuộc trò chuyện tốt với Ron về điều kỳ lạ này, Ron đã hỏi anh ta với một cái nhìn khiến anh ta cảm thấy vừa lạ và vừa quen.
Điều quen thuộc là bởi vì, khi Ron nói về Ellen biểu cảm của anh ta giống hệt như lúc này; xa lạ chính là ánh mắt nhìn anh.