"Triều đại anh hùng Liszt, đề nghị tham chiến."
Lúc này nét mặt của Liszt đã hoàn toàn khôi phục lại sự bình tĩnh, chỉ là giữa hai hàng lông mày khó tránh khỏi nét hung ác nham hiểm, hai tay của anh khoanh trước ngực đứng trước màn hình.
Mà trong lòng các thuyền viên ở bên cạnh anh cũng rất ngạc nhiên, nhưng cũng không dám biểu lộ một tí nào. Dù sao, ngay cả những người xung quanh Liszt cũng không thể ngờ đến quyết định này.
"Vẫn rất kiêu ngạo." Khi giọng nói này truyền đến chiến trường, tất cả mọi người đều yên lặng, chỉ có Lancaster đang dùng hai tay vịn lấy mạn thuyền, nhẹ giọng đánh giá một câu.
Sau đó, ngày càng có nhiều ánh mắt hứng thú hướng về phía Đường Lăng đang đứng trên xác con lươn điện có da bằng thép.
"Chà, chúng ta đã xem thường cậu ta quá rồi." Những ngón tay của Samuel lướt qua đôi môi đầy đặn của cô, mặc dù ánh mắt chẳng hề để ý, nhưng cũng nhịn không được mà đi ra khoang tàu, nhìn về phía Đường Lăng.