Có thể là cảm thấy không thú vị.
Giản Phi cũng lười diễn, cái tên này đúng là không hiểu tình thú và hài hước gì hết.
Nhàn nhạt ngồi xuống, Giản Phi tự rót rượu cho mình, nhấp một ngụm bỗng trở nên bình tĩnh, lạnh nhạt nói:" Ta thế mà không có lập trường."
"Câu phí lời này không cần lặp lại." Đồng diện quái nhân chặn lời Giản Phi.
"Không không, câu này của ta không phải lặp lại, mà là dẫn ra một vấn đề, Ta rất hiếu kỳ về nó." Ánh mắt của Giản Phi bỗng trở nên nghiền ngẫm mà còn ẩn thâm ý.
Đồng diện quái nhân không thèm để ý Giản Phi.
"Lập trường của ngươi là? Đường Lăng hay Đường Long? Hay là một người nào khác? Ví dụ như thiên tài nào đó trong cái hội kia? Đúng đúng, Đường Lăng hoặc Đường Long coi như có thể là thiên tài làm chủ được Thăng Châu, thực ra dù là Quang Minh châu, Bắc Tù châu, Nguyên Sinh châu,.... vân vân đều xuất hiện thiên tài ghê gớm nào? Hắc Ám cảng chỉ là một vũ đài nhỏ, lập trường của ngươi đâu hả?"