Không thấy bóng dáng của Bỉ Ngạn.
Đi theo bên cạnh Đường Long chỉ có ba người hộ vệ, nhưng cũng không hề trở ngại việc hắn ta bước đến nơi nào cũng đều là tiêu điểm của mọi người.
Những thiếu niên sùng bái hắn ta.
Những cô gái ngưỡng mộ hắn ta.
Nhưng Đường Long là một người vô tình, hắn ta vẫn luôn nở một nụ cười phải phép, nhưng ánh mắt thì lại hời hợt, khiến cho người khác có cảm giác không thể đến gần, nhưng không thể nào moi móc ra được chút vấn đề nào từ nhất cử nhất động của hắn ta.
Đường Lăng cũng không thèm để ý đến việc Đường Long được hoan nghênh thế nào, chỉ là, khi không nhìn thấy bóng dáng của Bỉ Ngạn, trong lòng Đường Lăng dâng lên một chút mất mát.
Đi đến trước con phố lễ hội Vạn Hải, Đường Long dừng bước lại.
Hắn ta ngẩng đầu, nhìn về phía hàng chữ "núi đáy biển" được điêu khắc trên phong cảnh.
Lúc này, Đường Lăng đang ngồi phía trên, trên bả vai hắn còn có một con bạch tuộc nhìn rất tức cười.