Thương thế của Mẫn đại nhân thế nào, trong lòng Lang Hoa rất rõ ràng.
Cố Thế Hoành nghe được tin tức không khỏi thở dài: "Vậy bây giờ phải làm thế nào? Có phải đến xem không?"
Lang Hoa nói: "Con sai người về nhà đón tổ mẫu, lát nữa chúng ta cùng đến Mẫn gia."
Cố Thế Hoành hiểu ý của Lang Hoa, người cả nhà bọn họ xuất hiện chính là lấy thân phận chí giao đi thăm, cũng coi như là tiễn Mẫn đại nhân một đoạn đường cuối cùng.
"Con cũng đừng quá đau lòng," Cố Thế Hoành nói, "Con đã tận lực rồi."
Lang Hoa gật gật đầu.
Đến khi nội thị trong cung dẫn Ngự y rời đi, Lang Hoa và Cố Thế Hoành cùng đến nhà chính.
Bùi Tư Thông mặt đầy căm giận, đến khi trong phòng không còn người ngoài liền không nhịn được nói: "Chẳng trách năm đó Tiên hoàng muốn lập Khánh Vương làm trữ quân, nếu như Tiên hoàng có thể sống thêm hai năm, tuyệt đối sẽ không đến phiên hắn leo lên hoàng vị."
Người trong phòng đưa mắt nhìn nhau, không ngờ còn có chuyện như vậy.