Lang Hoa vội vàng sửa sang lại quần áo của mình.
Đến khi Bùi Khởi Đường lần nữa tiến vào, Lang Hoa đã thay xong áo lót tựa vào mép giường đọc sách.
"Đang đọc gì thế?" Bùi Khởi Đường dường như quên mất chuyện xảy ra vừa rồi, xích đầu lại gần.
Sau khi tắm xong, trên người hắn không còn mùi rượu nữa.
Lang Hoa đưa sách qua: "Cũng không có gì, chỉ là xem mấy phong cảnh ở Quảng Nam, nhà chàng còn dùng quả la hán làm trà uống, đó cũng là đặc sản của tây lộ Quảng Nam, còn có rất nhiều dược liệu giải độc, chỉ là chúng ta thường ngày rất ít dùng."
Bùi Khởi Đường cúi đầu nhìn qua, nét đỏ ửng trên mặt Lang Hoa còn chưa lui, ánh mắt dừng lại ở trên sách, dáng vẻ rất không tự nhiên.
Hắn biết Lang Hoa lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên thấy nàng ngại ngùng như thế.
"Chàng ngủ bên trong đi!" Lang Hoa co chân lên, sau khi thành thân nữ tử đều ngủ ở bên ngoài.
"Ta nằm ngoài!" Bùi Khởi Đường cười nói, "Tránh cho nàng ngủ không yên."