Triệu Linh lim dim mở mắt ra.
Lang Hoa chỉ về phía bộ quần áo đó, "Đó có phải dấu móng ngựa không?"
Triệu Linh gật gật đầu, "Trông hình như đúng vậy."
Lưng sau người này bị ngựa đạp mạnh hai cước, sao còn có thể giống như người không việc gì? Trong kiếp trước, Lục Anh muốn đi đánh trận, Lục nhị thái thái lảm nhà lảm nhảm nói không ít chuyện trên chiến trường.
Tam công tử của nhà Phụng Ân Công chính là bị ngựa giẫm một chân trên chiến trường, khi đó không có việc gì, về tới quân doanh ngủ một giấc liền không thể tỉnh lại nữa.
Triệu Linh chẳng qua mới mười ba mười bốn tuổi, có thân thể cường tráng tới đâu, có thể bình an vô sự.
Lang Hoa dặn dò Tiêu ma ma, "Đi mời Hồ tiên sinh tới, có người hỏi thì bảo trong người ta không khỏe, bảo Hồ tiên sinh vào chẩn mạch cho ta."
Tiêu ma ma đáp lại một tiếng rồi bước nhanh ra ngoài cửa, không tới nửa canh giờ đã đem Hồ Trọng Cốt tới.