"Đừng hành động." Hắn phun ra mấy chữ, rồi khép đôi mắt xám bạc như ánh trăng lại, không biết đang nghĩ điều gì.
Vẫn hơi nhíu mày: "Điện hạ, nếu bỏ mặc, để Lục Hoàng tử bức vua thoái vị thành công, e rằng thế cục sẽ không sáng sủa như hiện giờ nữa!"
Đôi môi mỏng hơi hé ra: "Hoàng đệ của bản cung, không có ai kém hơn Lục Hoàng tử. Phụ hoàng, cũng không phải kẻ ngốc!"
Hắn vừa dứt lời, Vẫn liền hiểu ra ngay. Đúng thế, Long Tướng quân ở tận biên quan còn biết tin, không có lý gì Bệ hạ lại không điều tra ra được. Hơn nữa, biến động lớn như vậy xảy ra ở kinh thành, không thể nào cả Đại Hoàng tử và Tứ Hoàng tử đều không phát hiện.
"Thuộc hạ hiểu rồi!" Hắn ta cung kính cúi đầu, rồi không cử động nữa, dáng vẻ như muốn nói lại thôi.
"Còn chuyện gì nữa?" Giọng nói trầm thấp vang lên, mang theo cảm xúc khó nói rõ thành lời.