Nhưng đúng lúc này, Tiểu Lâm Tử gạt đám thị vệ ra, vọt tới trước mặt cung nữ kia, tát vào mặt ả một cái: "Thì ra là con tiện tỳ nhà ngươi, suýt nữa hại chết những người vô tội chúng ta!!! Ngươi..."
Cái tát này của gã xuống tay rất nặng, khiến đầu ả cung nữ kia bị choáng váng trong giây lát, cũng hơi mơ hồ, một lúc sau mới kịp phản ứng lại: "Không phải ta, không..."
Tiểu Lâm Tử lại tát 'bốp' một cái nữa vào mặt ả: "Còn dám nói không phải ngươi à? Vậy vừa rồi ngươi nói chính là ngươi là thế nào?" Thật ra, trong lòng gã cũng rất hỗn loạn, bản thân gã cũng hiểu rõ, chuyện này khó có thể liên quan đến cung nữ này được. Dù sao ả cũng chưa từng chạm vào cái khay kia, nhưng hiện giờ, trừ làm như vậy, gã thật sự không biết phải gỡ tội cho mình như thế nào! Tra tấn nghiêm khắc,... lần này mà bị lôi đi, thì chắc chắn gã sẽ chỉ còn là một đống xương tàn thôi!