Đương nhiên, hắn ta nói xong, cũng không nghe thấy câu trả lời của Bách Lý Kinh Hồng. Tính cách của hắn vốn lạnh nhạt, lại kiệm lời, hơn nữa, trong lòng Lãnh Tử Hàn cũng đã có câu trả lời rồi, cần gì phải hỏi hắn.
Lãnh Tử Hàn ngước lên nhìn bầu trời đêm, tuy vẫn thoải mái như trước nhưng lại có vẻ hơi ủ rũ: "Hoàng Phủ Hoài Hàn và Hoàng Phủ Dạ thua cuộc, bản tôn có thể hiểu được, vì họ không đặt Tiểu Cẩm ở vị trí quan trọng nhất trong lòng họ. Còn Dật, lại không đủ mạnh mẽ, không nắm giữ được cả vận mệnh của chính mình, Tiểu Cẩm không thích cũng chẳng có gì lạ. Còn bản tôn, tuy cũng đặt Tiểu Cẩm ở vị trí cao nhất, nhưng dù sao cũng kém ngươi một chút. Ít nhất bản tôn dù có đau lòng, có muốn khóc một trận cho thỏa, thì cũng không thể bật khóc ngay trước mặt mọi người không chút bận tâm như ngươi được. Dù có không thích đối phương cũng không thể chỉ vì một lý do như ngươi. Có điều…"