Đi theo sau hắn một lúc lâu, nàng lại chợt phát hiện ra hướng hắn đang đi chính là cung điện lần trước nàng nhìn thấy. Giờ thì trong lòng Tô Cẩm Bình càng thấy kỳ quái hơn, hôm nay nhìn thần thái của hắn có vẻ vơi đi một chút rồi, sao còn phải đi tới chỗ này?
Cung điện kia giống như một cái hồ hình chữ nhật, không có bất cứ đồ trang trí nào, thậm chí ngay cả một cái mái nhà đơn giản nhất cũng không có, chỉ có một cánh cửa nho nhỏ, trên cửa treo tấm biển viết ba chữ lớn "Minh Dẫn cư".
Quân Lâm Uyên chậm rãi bước vào trong, sau khi vào cũng không đóng cửa, xem ra đang chờ người nào đó. Tô Cẩm Bình do dự một chút rồi lặng lẽ lẩn người đi tới, nhìn trong phòng không có một bóng người nào, chắc hẳn có mật đạo. Nàng nhìn quanh bốn phía một lát rồi đi đến ba miếng gạch trên tường phía Tây, gõ nhẹ mấy cái.