Người của họ đã tìm khắp cả thiên hạ nhưng không tìm thấy một chút tin tức nào. Vì căn bản không có ai vô duyên vô cớ vào được núi Tuyết còn mang cả một thi thể đi mà không để lại chút manh mối nào. Như vậy chứng tỏ có người cố tình xóa dấu vết. Nhưng ai mà phải làm thế chứ?! Bọn họ đều rà soát hết một lượt, nhưng cuối cùng cũng đều bị phủ định hết! Họ thậm chí còn không biết bây giờ Thái tử phi có còn sống hay không. Dù sao ngã từ nơi cao như vậy xuống, tỷ lệ còn sống thật sự quá thấp.
Bách Lý Kinh Hồng vừa ra khỏi đại điện, một con sói nhỏ màu vàng đột ngột chạy về phía hắn. Nó dừng lại trước mặt hắn, một người một sói cứ thế nhìn nhau.
Vàng cũng muốn đi tìm chủ nhân nhưng nó là sói Mạc Bắc, hoàn toàn không thể đánh hơi được chút nào trong núi Tuyết. Mùi bên trong núi Tuyết chỉ có sói tuyết mới ngửi thấy được. Ngày đó nó đi theo mọi người vào trong, còn suýt nữa đóng băng mà chết, sau đó được đưa về nhà tĩnh dưỡng tới giờ mới bình phục.