Nghe giọng nói quen thuộc vang lên, Quân Lâm Uyên quay lại, nhíu mày, sao nàng lại ở đây?! Hơn nữa, nàng ở đây nhưng vì sao vừa rồi hắn không hề cảm nhận được?!
"Hoàng thượng, nô tỳ từng nghe người ta nói, nếu có ai đó đang tắm mà giẫm phải lõi táo, thần táo sẽ phù hộ người đó bình an cả đời, thế nên nô tỳ mới to gan đoán rằng đây đều là chuyện tốt của ông trời làm ra! Hơn nữa, ngài hẳn nên cảm thấy vui vẻ vì ngài được thần táo phù hộ rồi!" Người ta nói bịa chuyện là cả một nghệ thuật, dù nàng cũng tự biết rằng, chắc chắn hắn không tin, nhưng tốt xấu gì cũng còn có một con đường sống, cũng tốt hơn là chờ người ta tố cáo mình rồi kéo thẳng ra ngoài chém đầu đúng không?
Cái gì?! Trong lòng đám cung nữ đầy dấu chấm than và vạch đen nhìn nàng, đây là ý trời á?! Lại còn thần táo nữa?! Đây rõ ràng là chuyện tốt do nàng ăn táo xong gây ra mà?!