Chân Quân Lâm Uyên cứng đơ ra, suýt nữa gục ngã! Mất trí nhớ?! Hiện giờ rốt cuộc hắn cũng thoáng hiểu được cảm nhận lúc trước của Hoàng Phủ Hoài Hàn, cô gái này đúng là… điên không nhẹ!!! Mặt hắn chợt nở nụ cười lạnh, tươi đẹp đến cực hạn, nốt ruồi son ở mi tâm đỏ rực lên, chậm rãi bước tới bên Tô Cẩm Bình, nhìn xuống mặt nàng: "Tô Cẩm Bình, mất trí nhớ à?! Ngươi mất trí nhớ rất đúng lúc! Có cần trẫm giúp ngươi khôi phục trí nhớ không?" Hắn cứu nàng, là vì muốn sau khi cứu nàng sống sót, sẽ giày vò nàng một trận, để nàng trải nghiệm cảm giác sống không bằng chết, rồi mới đẩy nàng xuống địa ngục. Có điều, cô gái này thực sự khiến người ta rất… khó tả!!! Mất trí nhớ sao?!