Quay về phủ Tề Quốc công, vừa vào cửa đã nhìn thấy lão phu nhân chờ ở đại đường, Tô Cẩm Bình chợt cảm thấy không ổn. Trên đường về nàng bị Bách Lý Kinh Hồng dọa dẫm nên quên không thay y phục, bây giờ vẫn đang mặc nam trang. Sắc mặt của lão phu nhân rất xấu, hiển nhiên là đã nhìn thấy cô.
"Cẩm Nhi, cháu bước vào đây cho ta!" Giọng nói đầy vẻ tức giận.
Tô Cẩm Bình thầm than thở trong lòng một tiếng, rồi bước vào: "Ngoại tổ mẫu!"
"Cháu nhìn lại cháu xem, bộ dạng cái kiểu gì thế kia? Đường đường là một cô nương khuê các lại ăn mặc như vậy, còn ra thể thống gì nữa?" Bà quát to.
Bách Lý Kinh Hồng hơi sững lại một chút, định lên tiếng, nhưng còn chưa kịp mở mồm, lão phu nhân đã chặn trước: "Tam Hoàng tử điện hạ, Cẩm Nhi có hôn ước với ngài, nên lão thân rất hy vọng ngài có thể quản chặt con bé một chút, cứ mơ mơ hồ hồ coi trời bằng vung như thế, sau này không chỉ đánh mất thể diện của phủ Tề Quốc công ta, mà còn cả thể diện của Hoàng gia nữa!"