"A ha ha ha…" Sáng sớm, trong phòng Tô Cẩm Bình lại truyền ra những tiếng cười quỷ dị.
Linh Nhi đứng canh ngoài cửa sợ đến phát khóc, trong lòng thầm sỉ vả mình nhiều chuyện, ước chừng đến buổi chiều nay điện hạ sẽ về tới nơi, phải làm sao bây giờ chứ?!!!
Tô Cẩm Bình cười đủ rồi, liền chậm rãi bước ra khỏi phòng, liếc nhìn Linh Nhi đứng ngoài cửa, nàng hỏi: "Làm thế nào để ra ngoài?"
"Cô nương, ngài muốn ra ngoài sao?" Linh Nhi khẽ nhíu mày.
"Ừ!" Nàng muốn ra ngoài xem xét xem giá cả hiện nay thế nào, nhân tiện xử lý luôn sợi dây trên cổ mình. Thân thế cái chết tiệt gì chứ, có quan trọng được bằng bạc không?