Nói xong, nàng còn trưng ra bộ mặt tham tiền tham tài khiến người ta chán ghét đến cùng cực!
Vị Hoàng đế nào đó lạnh lùng nhìn nàng một lúc lâu, ánh mắt nhìn chăm chăm vào mặt nàng, nhưng cũng không thể nhìn ra được là nàng nói thật hay giả, còn đang định nói gì đó, thì Hoàng Phủ Dật lại tỉnh lại, hé mở đôi mắt mờ sương ra, cặp lông mày tuấn tú nhíu lại, đôi mắt màu hổ phách đảo về phía này, nhìn thấy Tô Cẩm Bình, hắn hơi sững người một chút, sau đó lại cố gắng chống cơ thể đang bệnh tật của mình lên, muốn ngồi dậy, Tiểu Lâm Tử lập tức bước tới đỡ hắn: "Vương gia, ngài nên nằm nghỉ một chút thì hơn, có chuyện gì cứ sai nô tài là được rồi!"
Giọng nói lạnh băng của Hoàng Phủ Hoài Hàn cũng vang lên: "Nằm xuống!" Tuy hắn dùng giọng điệu ra lệnh, nhưng lại không giấu được sự quan tâm.