Hắn là người đầu tiên có thể thực sự kích động đến tâm hồn nàng, có lẽ, cũng sẽ là người duy nhất! Chỉ là, nàng vẫn giấu những lời này, không nói ra.
Nghe nàng nói vậy, tim hắn bỗng đập mạnh, đôi môi mỏng hơi run lên nhưng vẫn không nói gì.
Một cơn gió lạnh ập tới, Tô Cẩm Bình không kìm được, khẽ run người, quay sang nhìn hắn: "Có lạnh không?" Hỏi xong, nàng bỗng cảm thấy câu này hơi quen quen, hình như rất lâu trước kia nàng đã từng hỏi hắn câu này, lúc đó nàng còn nói, nếu hắn mà lạnh đến hỏng người, thì nàng sẽ đau lòng nữa.
Mà lần trước, hắn không đáp gì, nàng hơi tò mò không biết lần này hắn phản ứng thế nào.
Một lúc lâu sau, vẫn không nghe thấy hắn trả lời, đúng lúc Tô Cẩm Bình chán nản muốn tìm đề tài khác để nói, thì hắn lại lên tiếng: "Không lạnh." Giọng nói của hắn nhẹ như lông chim, nhưng Tô Cẩm Bình vẫn nghe thấy.