Hạ Chân thì giống như một kẻ nói nhiều, Cung Ngũ vừa muốn ngăn cản khí thế tấn công của Hạ Chân lại vừa bi thương vì cái mụn trên mặt mình, cả khuôn mặt đều nhăn nhó lại.
Công Tước đại nhân vỗ nhẹ lên vai cô: "Tiểu Ngũ, tập trung ăn cơm đi."
Cung Ngũ lập tức ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm.
Tư thế ăn cơm của Hạ Chân rõ ràng là đã được dạy dỗ, vừa lịch sự lại tao nhã, điểm này rất giống với Công Tước đại nhân. Cung Ngũ vốn dĩ chỉ đang lấp đầy bụng, phát hiện ra tư thế của Hạ Chân và Công Tước đại nhân đều rất tao nhã lịch sự thì lập tức phấn chấn trở lại. Cô không thể ném dao nĩa trong tay Hạ Chân đi không cho cô ta dùng, biện pháp duy nhất chính là cô phải giống y hệt như Công Tước đại nhân mới không thua được.
Cũng may đồ ăn cô và Công Tước đại nhân gọi đều giống y như nhau, trước tiên cô quan sát thử, sau đó cầm lấy găng tay dùng một lần, học theo dáng vẻ của anh, dùng bộ dụng cụ sáng bóng lấp lánh ánh vàng đó chọn các loại hải sản.