Một lúc sau, anh mới chậm rãi buông tay ra, hơi thở hỗn loạn: "Chúng ta lại hòa rồi nhé." Anh đè lên trán cô, khẽ cười nói: "Đương nhiên là tôi sẽ không giận Tiểu Ngũ. Bây giờ Tem có thể về nhà được rồi."
Cung Ngũ chớp mắt, gật đầu: "Vâng."
Trước khi đi còn không quên ôm bức tranh tiền của cô. Lần này cô chạy đi không quay lại.
Lúc này Công Tước đại nhân mới lên xe.
Cung Ngũ về nhà, ở nhà chỉ có một mình Nhạc Mỹ Giảo, Cung Ngũ còn đang thấy lạ vì Bộ Sinh lại không có nhà. Cô không có tâm trạng nói chuyện với mẹ nữa, cô phải về phòng hồi tưởng lại hương vị vừa rồi
Nhạc Mỹ Giảo thấy cô lật đật chạy vào, chuyện đầu tiên là xông vào phòng, mặt bà còn đang đắp mặt nạ, thấy vậy liền đuổi theo sau: "Tiểu Ngũ, con làm gì vậy hả?"
Cung Ngũ đóng cửa phòng rầm một cái, "Con phải ôn bài!"
Nhạc Mỹ Giảo: "…"
Tiểu Ngũ ôn bài?