Hiện tại, cả người Yến Thanh Ti dường như không còn tí sức nào, ngay cả cầm ly nước cũng không không xong. Yến Thanh Ti ngại ngùng uống vài ngụm, cô có thể quen với việc Nhạc phu nhân hay Nhạc Thính Phong đút đồ ăn cho cô, nhưng với những người khác... lại còn là một ông chú xa lạ, khó tránh khỏi cảm giác mất tự nhiên.
Yến Thanh Ti còn đang mất tự nhiên nên hiển nhiên không thể trông thấy khuôn mặt đầy khiếp sợ của người đang đứng cạnh giường, hình như con mắt của người đó cũng sắp rơi ra mất rồi.
Anh ta hoảng hốt, người phụ nữ này là ai mà được hưởng đãi ngộ cao như thế, lại còn rất thoải mái, bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ cô ta không nhận ra đang ngồi trước mặt ai hay sao? Đây chính là...
Anh ta ôm ngực, có cảm giác hình tượng vĩ đại của ngài Hạ An Lan hình như vừa bị vỡ ra.