Sáng nay, lúc bà làm việc ở đây đã bảo người hầu vào quét dọn, Du phu nhân nhìn thấy người hầu có mở cửa ra sau đó lại đóng lại, chắc lúc đó không đóng cẩn thận?
Du phu nhân đóng chặt cánh cửa sổ lại rồi mới ra khỏi thư phòng, khoá lại.
Nghe thấy tiếng động ở dưới lầu, Du phu nhân xuống dưới nhà, nhìn thấy Du Dực vừa bước vào, bà nheo mắt nhìn, trên gương mặt biểu cảm kinh ngạc một cách thoả đáng: "Du Dực? Chú về từ lúc nào vậy?"
Du Dực cởi áo ngoài ra, áo sơ mi bên trong nhăn nhúm, tay áo xắn lên để lộ một đoạn cánh tay rắn chắc đầy cơ bắp, còn có thể nhìn thấy một vết sẹo mờ mờ trên tay. Gương mặt đó rõ ràng đã hơn 40 tuổi nhưng sức quyến rũ chỉ tăng chứ không giảm, so với đám đàn ông trẻ tuổi đẹp trai lại càng hấp dẫn hơn. Lúc này, trên người ông toát ra vẻ chán chường, đôi mắt hoa đào xinh đẹp mà lạnh lẽo.
Du Dực thản nhiên nói: "Vừa mới về, tại sao muộn thế này rồi mà chị vẫn chưa ngủ?"