Bóng dáng đó của ông dường như khiến cô cảm nhận được một thứ tình cảm từ trước đến nay cô chưa bao giờ được trải nghiệm.
Trên đường về nhà, Nhạc Thính Phong thấy Yến Thanh Ti vẫn không nói gì, liền hỏi: "Sao vậy, ông ta nói gì mà sắc mặt em lại kém thế?"
Cô lắc đầu: "Em cũng không biết nữa, em đang lo lắng, có thể em vừa mới phát hiện ra một… phiền toái lớn."
Nhìn biểu hiện của Du Dực như thế là cô biết, nếu chuyện mà cô vừa nói cho ông đúng như những gì ông đang suy đoán, có lẽ nó sẽ là một chuyện động trời, vậy… sẽ chỉ mang lại phiền toái lớn hơn nữa mà thôi.
Nhưng mà Yến Thanh Ti thực sự cảm thấy rất kì lạ, tại sao mẹ cô lại có một sợi dây chuyền giống hệt với cái của Du Hí?
Nếu như sợi dây chuyền đó không phải là đồ gia truyền của nhà họ Du, vậy nguồn gốc của sợi dây chuyền này là từ đâu? Ai đã đưa nó cho Du Hí?
Trong đầu Yến Thanh Ti giờ là một mớ hỗn độn.
Nhạc Thính Phong một tay cầm vô lăng, một tay siết chặt lấy tay cô.