Cô nói cái này là nặng tay, chẳng lẽ lại nương tay để các người được đắc ý, nếu thế thì kết quả tôi sẽ thê thảm như thế nào? Chỉ sợ các người sẽ không buông tha cho nhà chúng tôi đâu. Trước mặt tôi đừng có giả bộ thánh mẫu, thuần khiết, đạo hạnh của cô còn chưa bằng mẹ cô đâu, tốt nhất là cút sang một bên."
Nhạc phu nhân liếc về phía Nhạc Bằng Trình còn đang kêu rên trên mặt đất không cách nào bò dậy được, châm chọc nói: "Cô hỏi tôi chứng minh như thế nào, được, vậy để hôm nay tôi nói cho rõ đi… Chuyện này bản thân tôi cũng không muốn nói ra, chuyện đứa con hư hỏng của Nhạc gia hơn ba mươi năm trước tôi cũng không muốn nhắc lại, nhưng nếu Hạ Lan gia ép tôi đến mức này, vậy tôi không nói cũng không được. Đúng là người đàn ông này với Nhạc Bằng Trình có mấy phần giống nhau, nhưng tại sao sau hằng mấy chục năm sau tôi vẫn khẳng định được ông ta là giả mạo, bởi vì... Nhạc Bằng Trình đã chết từ lâu rồi!"