Dù sao thì địa vị ngày càng ổn, thế là được rồi, những vết này ít nhất có thể chứng minh anh không phải là một con chó đơn thân, ít nhất có thể cho thấy hai người là "phu thê ân ái", để lũ FA ghen tị đến chết đi.
Nhạc Thính Phong ôm Yến Thanh Ti: "Chiều nay 2 giờ 40 bay rồi, em dậy ăn chút gì đã rồi hẵng ngủ tiếp."
Yến Thanh Ti mở mắt, cô liếc Nhạc Thính Phong: "Nhạc Thính Phong, có phải anh đã tính toán hết cả rồi có đúng không?"
"Gì?"
"Tối qua làm nhiều thứ như vậy là cố tình để em cảm động, sau đó "hạ thủ lưu tình" với anh có đúng không?"
Nhạc Thính Phong kinh ngạc nhìn cô, một lúc sau mới nói: "Giờ em mới nhìn ra à? Một người phụ nữ khó nắm bắt như em, nếu anh không suy nghĩ nghiêm túc, sao có thể khiến em vui được? Đừng nói tới việc sáng ra bị đạp khỏi giường, có khi ngay đến cơ hội buổi tối được trèo lên giường em cũng chẳng cho anh nốt ấy."