"Ở đây độ ẩm hơi thấp nên chút nữa em sẽ thấy lạnh đấy."
Yến Thanh Ti ngẩng đầu hỏi: "Anh không lạnh à?"
Nhạc Thính Phong nói rất đương nhiên: "Lạnh chứ, cho nên lát nữa em phải ôm anh."
Yến Thanh Ti… được thôi!
Đèn trong phòng chiếu tối đi, màn hình chiếu phim bắt đầu sáng lên, lúc Yến Thanh Ti nhìn thấy nhân vật hoạt hình trên màn ảnh, cô không nhịn nổi bật cười.
Cô còn tưởng Nhạc Thính Phong sẽ mua phim gì đó, kết quả là… không phải là phim bom tấn nước ngoài, cũng không phải phim tình cảm sướt mướt, mà lại là phim hoạt hình, hơn nữa lại là phim hoạt hình chỉ dành cho trẻ con.
Chẳng trách chỉ có mấy người lẻ tẻ ngồi trước mặt, toàn bộ đều là cha mẹ dẫn con cái đi xem.
Yến Thanh Ti muốn cười to nhưng lại sợ quấy rầy đến người khác, ngồi ôm bụng cười đến mức nước mắt nước mũi chảy ròng ròng, bả vai rung lên bần bật.