"Lên xe thôi."
Bây giờ Hạ Lan Phương Niên cũng không biết giữa Nhạc Thính Phong và em gái anh ai đang nói thật, ai đang nói dối nữa. Anh không muốn nghi ngờ em gái mình, cũng không muốn nghĩ rằng bạn thân mình sẽ là một người thấy chết mà không cứu.
Nhưng chuyện xảy ra ngày hôm nay, hình như… thật sự có chút đáng nghi.
Nhạc Thính Phong tuy là một người không bao giờ làm việc theo lẽ thường, nhưng cậu ấy sẽ không bao giờ thấy chết mà không cứu, nhưng… đó là em gái anh mà, chẳng lẽ anh lại hoài nghi em gái của mình?
Trên đường về, Hạ Lan Phương Niên hỏi: "Muộn thế này em mới về nhà, mẹ có biết không?"
Hạ Lan Tú Sắc ngập ngừng một lát rồi nói: "Mẹ… mẹ không biết đâu. Là em lén chạy ra ngoài đấy, mẹ còn tưởng em đang ngủ cơ."
"Sau này đừng bao giờ làm thế nữa, em là con gái, bên ngoài rất nguy hiểm."
Hạ Lan Tú Sắc thành thật gật đầu: "Vâng ạ, em sẽ không làm như vậy nữa…"