Tâm trạng của Nhạc Thính Phong thoáng cái đã bay lên chín tầng mây, anh ôm chặt lấy Yến Thanh Ti: "Anh vĩnh viễn là của em, không ai có thể cướp anh ra khỏi tay em, ngay cả bản thân anh cũng không thể."
Yến Thanh Ti trước đây không bao giờ chịu nói ngọt để dỗ Nhạc Thính Phong, nhưng cùng với sự thay đổi từ từ của tình cảm, cô phát hiện ra khi nói ra những lời ngọt ngào đó có thể khiến Nhạc Thính Phong trở nên vui vẻ, cô dần dần cảm thấy như vậy cũng rất tốt.
Nhạc Thính Phong ôm lấy Yến Thanh Ti hỏi: "Bao giờ thì em mới chịu chụp chính diện đây?"
Yến Thanh Ti: "Đợi đến khi em thành ảnh hậu."
Nhạc Thính Phong đột ngột buông cô ra, xoay người đi lấy điện thoại.
Yến Thanh Ti hỏi: "Anh làm gì thế?"
"Gọi điện chứ làm gì. Anh phải nhanh chóng sắp xếp nhận cho em mấy bộ phim nữa mới được, để em còn nhanh nhanh trở thành ảnh hậu chứ."
Yến Thanh Ti ngẩn ra rồi cười phá lên, cười chảy cả nước mắt nước mũi.