Có chút tủi thân, có chút tức giận, cô sẽ không tự nuốt vào lòng nữa, cô muốn trút hết ra ngoài.
Sự việc xảy ra ngày hôm đó, kể cả có lặp lại một lần nữa, Yến Thanh Ti vẫn sẽ làm như vậy, nhưng chắc chắc cô sẽ càng thông minh hơn một chút, tuyệt đối sẽ không để người ta chụp được.
Trong thế giới của Yến Thanh Ti, người ta nên phải xấu xa đôi chút, thánh mẫu cao thượng ấy à, đó là việc của Thượng đế phải làm, chẳng quan hệ gì với cô cả.
Sau này, kể cả chết rồi có phải xuống địa ngục đi chăng nữa thì cũng phải đợi cô chết đã rồi hẵng bàn.
Nhạc Thính Phong hỏi: "Em chắc không?"
Yến Thanh Ti gật đầu: "Phải, em chắc chắn, em sẽ không lùi bước, lại càng sẽ không trốn tránh.
Còn một điều nữa, Yến Thanh Ti không thể quay lại bệnh viện, nhỡ đâu đúng lúc đó hai ông bà nhà họ Tô đến thì làm thế nào?
Đương nhiên là cô không sợ bọn họ, chỉ là cô sợ Nhạc phu nhân sẽ buồn thôi.