Quý Miên Miên vừa nghe thấy Diệp Thiều Quang đồng ý phối hợp, liền đưa tay sờ cơ ngực của anh ta thêm mấy cái: "Phải như vậy nha, ngay từ đầu anh đã ngoan ngoãn nghe lời như vậy có phải tốt không. Mau lên, mau cởi quần áo ra, tôi còn muốn về tìm nữ thần của tôi nữa."
Suy nghĩ vừa mới chớm nở trong đầu Diệp Thiều Quang ngay lập tức lụi tàn.
Vẻ mặt từ từ lạnh lẽo lại, ngửa đầu nhìn khuôn mặt đáng yêu của Quý Miên Miên: Quý Miên Miên, chỉ vì những chứng cứ này mà cô... lại tự chà đạp bản thân mình như thế, Yến Thanh Ti cho cô cái gì để cô nguyện ý vì cô ta mà nhảy vào dầu sôi lửa bỏng?"
Nếu như anh đoán không sai, ngay cả nụ hôn đầu của Quý Miên Miên cũng do anh cướp mất, vậy thì sự trong trắng của cô khẳng định vẫn còn.
Như thế thì sao cô ta lại có thể dễ dàng, tùy tiện đem sự trong sạch của mình cho một thằng đàn ông không hề quen biết, thậm chí còn chẳng cần biết thằng đàn ông đó tốt hay là xấu?