Trước đêm hôm qua, đừng nói nhìn thấy Đinh Phù khóc, chỉ cần bà ta nhíu mày một cái thôi, Nhạc Bằng Trình đều cảm thấy đau lòng muốn chết, ngay lập tức ôm ấp bà ta vào lòng dỗ dành an ủi. Nhưng bây giờ nhìn thấy Đinh Phù khóc, Nhạc Bằng Trình chỉ cảm thấy ghê tởm, trong đầu toàn là tiếng kêu rên đầy hưởng thụ của bà ta đêm hôm qua khi bị những thằng đàn ông khác cưỡi.
Nghĩ đến gương mặt bị người ta vẽ một con rùa xanh, đến giờ vẫn không xoá đi được, lửa giận trong lòng Nhạc Bằng Trình càng cháy càng đượm.
Đêm hôm qua Đinh Phù lại còn dám nói, bình thường ông ta không thể thoả mãn ham muốn của bà ta, bảo ông ta là cái đồ vô dụng, không dùng được nữa.