Quý Miên Miên run lên, cô thầm kêu: Toi rồi!
Mẹ nó, không phải cô nhát gan, mà thời điểm tên này xuất hiện thật quá đáng sợ.
Canh ba nửa đêm, mới có hơn ba giờ sáng, hơn ba giờ sáng chẳng phải hắn nên đi ngủ sao, sao giờ hắn lại ở đây? Tại sao chứ?
Đêm nay, khó khăn lắm mới được đi theo nữ thần để học làm chuyện xấu, để bước chân vào thế giới của người xấu. Vốn đang tràn đầy tự tin, muốn một thân một mình xử lí đẹp, sau đó còn về bẩm báo lại với nữ thần, để nữ thần biết, cô cũng là một người có năng lực cơ mà.
Thế mà, thế mà... tên quái quỷ này chui từ đâu ra vậy?
Chẳng lẽ tất cả những gì cô làm đều bị phá hủy hết? Thế... giờ phải về nói lại với nữ thần thế nào đây?
Diệp Thiều Quang đứng trước mặt Quý Miên Miên, nhếch cánh môi mỏng lên, phát ra một tiếng cười nhạo: "Làm chuyện xấu, trước hết không được chột dạ, như cô mà cũng học đòi làm người xấu, cô tưởng người xấu ai cũng làm được chắc?"
Quý Miên Miên nuốt nước bọt, anh có cần phải...