Nhạc Bằng Trình thực sự tưởng rằng Đinh Phù muốn chết vì ông ta, ông ta khóc rống lên: "Tiểu Phù, Tiểu Phù, anh có lỗi với em… Anh không nên mang em về nước với anh, Tiểu Phù…"
Nhạc Bằng Trình vẫn cứ khóc lóc, luôn mồm nói xin lỗi, nhưng lại không hề nói một chữ nào muốn chết thay cho Đinh Phù.
Nhạc phu nhân lạnh lùng đứng một bên quan sát, tình yêu chân chính? Ha ha… chân chính thật đấy!
Yến Thanh Ti cố ý nói: "Chậc chậc, xem xem thằng đàn ông này cũng có yêu thương quái gì bà đâu? Khóc lóc nửa ngày, vẫn cứ trơ mắt nhìn bà đi chết để đổi lấy cái mạng cho ông ta đấy, đã thế thì chỉ có thể xin lỗi, muốn trách thì trách ông ta không chịu chết thay bà đi."
Yến Thanh Ti bóp mạnh tay hơn, Đinh phù lúc đầu còn tưởng đối phương muốn doạ mình thôi, nhưng đến khi dưỡng khí trong phổi càng ngày càng ít, cảm giác không thể thở nổi ngày càng rõ ràng, Đinh Phù mới thật sự tin rằng, bọn họ muốn giết chết bà ta.