Tống Thanh Ngạn là một người có yêu cầu rất cao trong công việc, còn về phần những cái khác, anh ta thấy cũng chẳng quan trọng cho lắm!
Yến Thanh Ti hoài nghi hỏi: "Lão Tần?"
"Là Tần Cảnh Chi."
Yến Thanh Ti kinh ngạc: "Tần Cảnh Chi à, hai người… là bạn bè sao?"
Tống Thanh Ngạn cười cười: "Là bạn bè đã rất nhiều năm rồi."
Trợ lý đã chạy đến bên bọn họ, đưa nước, đưa quạt, đề tài giữa hai người đến đây là kết thúc.
Nghỉ ngơi một lát, Yến Thanh Ti lại phải thay một bộ sườn xám khác, một chiếc sườn xám màu sắc thanh lịch tao nhã, trên nền vải màu ánh trăng dùng mực nước vẽ hai cành mai.
Sườn xám là thứ trang phục có thể dễ dàng phô bày khí chất của một người phụ nữ ra nhất, dáng người Yến Thanh Ti thon thả xinh đẹp, mắt môi như vẽ, trong mắt có đôi chút lạnh lùng, rất hợp với vẻ đơn độc thanh cao của đoá mai trên người cô.
Kể cả người có ghét cô đến mấy đi chăng nữa cũng đều cảm thấy cô ăn mặc như thế này thật xinh đẹp.