Tôi thích em, tôi không cần biết em có thích tôi hay không, tôi không quan tâm trong lòng em có ai, nhưng em chỉ có thể là của tôi. Cái gì mà chỉ cần trái tim không cần thân thể, cần thân thể không cần trái tim? Cả hai cái anh đều muốn có.
Nếu trong hai thứ mà bắt buộc phải chọn lấy một, anh nhất định sẽ chọn thân thể cô.
Có thân thể cô, cô sẽ ở bên anh, nước chảy đá mòn, thời gian dần dần trôi đi, sớm muộn cũng biến thành người của anh.
Nhạc Thính Phong hoàn toàn khác biệt với những người khác, anh không giống với bất kì ai mà cô đã từng gặp, cô không biết nên nói thế nào về Nhạc Thính Phong. Có lúc anh giống như một đứa trẻ con, có lúc lại như một tên du côn, có những lúc lại có thể đỡ hết những gánh nặng cho cô. Cô từng hận anh, từng lợi dụng anh. Nhưng giờ cô cũng không biết cảm xúc cô dành cho anh là gì nữa?