Nhạc Thính Phong còn lâu mới tốt bụng đến độ tạo cơ hội cho Hạ Lan Phương Niên tiếp cận Yến Thanh Ti, nếu như có cơ hội đó có thể khiến cho Hạ Lan Phương Niên từ bỏ ý định của mình thì anh còn lâu mới bỏ qua.
Ba người ngồi trên giường, nghiêm túc chơi bài.
Ván thứ nhất chưa bắt đầu được bao lâu, chẳng có gì bất ngờ gì khi Nhạc Thính Phong thắng, người thua thê thảm nhất là Yến Thanh Ti.
Nhạc Thính Phong xoa xoa hai tay, cười ha hả, "Tôi đã thắng rồi, vậy sẽ tôi sẽ không khách khí đâu."
Yến Thanh Ti lườm anh một cái.
Nhạc Thính Phong hỏi: "Anh vẫn rất muốn hỏi em một câu, năm đó em ngủ với anh xong, trong ba năm tiếp theo em có bao giờ nhớ đến anh không?"
"Không." Yến Thanh Ti trả lời rất dứt khoát.
Nhạc Thính Phong nghiến răng, sao cảm giác như đang tự rước nhục vào thân, "Chẳng lẽ một lần cũng không?"
Yến Thanh Ti nghĩ nghĩ một lát, gật đầu: "Có một lần."
Nhạc Thính Phong lập tức hỏi lại: "Nhớ cái gì?"