Yến Thanh Ti đẩy tay của Nhạc Thính Phong ra, xoay người rời đi.
Nhạc Thính Phong gọi cô lại: "Đợi… đợi đã... chỗ này không gọi được xe đâu, anh đưa em chìa khóa xe..."
"Cảm ơn…" Yến Thanh Ti cúi đầu nhận lấy.
Nhạc Thính Phong muốn đi cùng cô, nhưng anh biết lúc này cô không muốn nhìn thấy anh, cô là một người mạnh mẽ kiên cường, làm sao có thể cho phép bất cứ ai nhìn thấy sự yếu đuối của cô?
Anh chưa bao giờ nhìn thấy cô như vậy, dáng vẻ của cô lúc này khiến anh cảm thấy cô cũng chỉ là một cô gái bình thường như bao người con gái khác.
Ngoài trời đang rất nóng bức nhưng anh không cảm nhận được chút hơi nóng nào, chỉ rầu rĩ nhìn cô lái xe của anh rời đi.
Quay vào nhà, tâm tình Nhạc Thính Phong có chút sa sút, nhìn bát mỳ gà vẫn còn đang nóng hổi, giơ tay lên bóp bóp trán, không biết tâm tình của Yến Thanh Ti khi ăn bát mỳ này là như thế nào?