Yến Thanh Ti bị Nhạc phu nhân chọc cười.
Nhạc phu nhân đập cô một phát: "Cười gì mà cười, con mụ đó âm hiểm cực kì, về sau cháu có gặp bà ta mà bác không có bên cạnh thì đừng có mà khách khí, bóp chết bà ta cho bác. Hừ, nhà họ... bác nói cháu nghe, ai mà gả cho con trai bà ta đúng là đen đủi."
Lời này của Nhạc phu nhân còn có thâm ý khác, bà nắm chắc mọi cơ hội để cung cấp những tin tức không hay ho của nhà Hạ Lan cho Yến Thanh Ti.
Nhạc Thính Phong âm thầm tán thưởng Nhạc phu nhân, tiểu lão thái thái đúng là đã đem toàn bộ chỗ chất xám không dùng mấy chục năm ra dùng hết trong ngày hôm nay rồi.
Yến Thanh Ti gật đầu: "Vâng, cháu sẽ nhớ kĩ."
Đây là lần đầu tiên cô không phải động mồm động mép trong mấy chuyện như thế này, nhưng... cái cảm giác được người ta bảo hộ kín kẽ đúng là rất tuyệt, một cảm giác dễ khiến con người ta mắc nghiện.
Nhạc Thính Phong hỏi một câu: "Mẹ, bây giờ bà ta còn hay tìm mẹ kiếm chuyện không?"