Yến Tùng Nam cuống lên, Yến Thanh Ti giờ nhìn thấy mặt mũi ông ta thôi là cảm giác ghê tởm.
"Có một điểm, thật ra tôi cũng rất giống ông, đó là tôi cũng đê tiện vô liêm sỉ. Tôi từng nói với ông, từng người trong số các người, tôi đều sẽ không bỏ qua cho bất cứ ai. Ba ruột thì làm sao? Đợi tới lúc tôi ra tay đối phó với ông, tôi sẽ khiến ông chết thảm như mẹ của tôi vậy."
Yến Thanh Ti đứng lên: "Mục đích tới đây của ông ngày hôm nay tôi không có hứng nghe, tôi cũng sẽ không giúp ông đâu, mau cút đi, đừng để tôi nhìn thấy ông nữa."
Yến Tùng Nam thấy cô sắp đi, vội nói: "Con thông đồng với Thang Ngọc Dao, con tưởng ba thật sự không có chút chứng cứ nào sao? Con đã để ba rơi vào cảnh không một xu dính túi, con còn muốn thế nào nữa? Ba nghĩ con là con gái ba nên mới không giao cho cảnh sát, con đừng có mà quá quắt."
Yến Thanh Ti cười khinh bỉ: "Có chứng cứ thì ông cứ giao cho cảnh sát đi, đây cũng đâu phải lần đầu tiên ông đưa cảnh sát tới bắt tôi."