Yến Thanh Ti đã nói toẹt ra như thế rồi, người có da mặt mỏng như Tằng Khả Nhân sao còn mặt mũi mà đứng đây nữa, lập tức xoay người bỏ chạy. Yến Thanh Ti hừ một tiếng, chỉ có vậy mà còn đòi làm đấng cứu thế.
Yến Thanh Ti chuyển mắt liếc nhìn khuôn mặt đã sưng vù như cái bánh bao của Triệu Văn Kì, khẽ thở dài một hơi, thổi bay tóc mái: "Được rồi, đánh đến thế thôi, còn lại cho nợ, đợi đến hôm nào tôi vui vẻ lại đánh tiếp."
Tiểu Từ tiến lên đè lại cánh tay máy móc đang tự vả vào mặt của Triệu Văn Kì, hai mắt cô ta đã dại ra, không có chút tiêu cự nào.
Yến Thanh Ti đứng dậy, lạnh lùng liếc về phía Lư Vân Vân dọa cô ta run người bước lùi về phía sau một bước.
Yến Thanh Ti cực kì xem thường, cái mặt hàng này đúng là không đáng để cô ra tay.