Lư Vân Vân lắc đầu: "Đừng, Văn Kỳ, chúng ta không phải là đối thủ của cô ta đâu, tôi không muốn lại liên lụy tới mọi người nữa."
Triệu Văn Kỳ hừ lạnh một tiếng: "Chuyện này không phải làm vì cô, là vì chính tôi thôi. Yến Thanh Ti là cái quái gì chứ, tôi phải để mọi người thấy rõ bộ mặt thật của cô ta."
...
Nhạc Thính Phong quay lại bệnh viện, đúng lúc lại gặp Tần Cảnh Chi, sắc mặt của anh ta vẫn rất kém, còn chưa phục hồi lại tinh thần sau cơn say tối qua.
Nhạc Thính Phong cản Tần Cảnh Chi lại: "Chú à, người phụ nữ của con giờ đang nghỉ ngơi, có gì chú cứ nói với con cũng được, con với cô ấy không có phân biệt gì hết."
Gương mặt Tần Cảnh Chi không còn nụ cười ấm áp nữa mà lộ ra vài phần lạnh lùng: "Tôi tới để tìm cậu."
"Có chuyện gì?"
"Bức ảnh đó là thế nào?"
Nhạc Thính Phong giả ngu: "Ảnh nào?"